Thứ hai, 20/05/2024 | 08:09
Phế phụ phẩm nông nghiệp và công nghiệp chế biến thực phẩm là những phần còn lại sau khi thu hoạch và chế biến các sản phẩm nông nghiệp và thực phẩm, chúng thường được xem như một loại chất thải nhưng cũng có thể coi là một nguồn tài nguyên.
Nước là nguồn tài nguyên vô cùng quan trọng trong sự sống, là yếu tố quyết định đến sự tồn tại và phát triển của sinh vật. Tuy nhiên, đi cùng với phát triển kinh tế - xã hội, công nghiệp hóa và hiện đại hóa ở nước ta hiện nay là hàng loạt các vấn đề về ô nhiễm môi trường, đặc biệt là ô nhiễm môi trường nước.
Bến Tre đã nghiên cứu, ứng dụng công nghệ tiên tiến biến mụn dừa, bã dừa, mạt than, vụn chỉ... đều là các phế phụ phẩm nông nghiệp đã bị thải loại trong quá trình sản xuất các sản phẩm từ dừa thành sản phẩm không chỉ hữu ích mà còn có giá trị gia tăng cao.
Viện Kỹ thuật Hóa học đã đề xuất và được Bộ KH&CN phê duyệt thực hiện dự án “Áp dụng sáng chế số US 8916700B2 không bảo hộ tại Việt Nam để sản xuất Carboxymethyl Cellulose (CMC) từ phế phẩm công nghiệp, nông nghiệp”.
Sản phẩm có chất lượng tương đương với các sản phẩm gạch men khác trong nước, song giá thấp hơn do không phải sử dụng CMC nhập khẩu.
Sự phát triển của ngành công nghiệp chế biến thực phẩm ở nước ta đã kéo theo sự xuất hiện của lượng lớn phụ phế phẩm chế biến.
Đối với ngành nuôi trồng thủy sản, thức ăn là nhân tố đóng vai trò chủ lực và chiếm khoảng 60% tổng chi phí đầu tư nuôi thủy sản, và chất lượng thức ăn có ý nghĩa quan trọng tác động đến hiệu quả nuôi tôm, cá.
Ngày nay sự phát triển của các quốc gia trên thế giới đang phải đối mặt với những thách thức hết sức to lớn đó là đảm bảo an ninh lương thực và an ninh năng lượng cho quá trình phát triển đồng thời giảm thiểu các tác hại tiêu cực tới môi trường trên phạm vi toàn cầu do chính các hoạt động phát triển kinh tế mang lại đặc biệt là việc khai thác và sử dụng tài nguyên thiên nhiên với tốc độ quá cao, vượt quá khả năng tái tạo của thiên nhiên